Câu chuyện về việc ứng dụng Incoterms trong thương mại quốc tế

Angela Huber là người đứng đầu bộ phận chứng từ hải quan và là chuyên gia về vận chuyển hàng hóa quốc tế. Hãy theo dõi những chia sẻ của cô ấy

BẤT CỨ AI thường xuyên đặt hàng qua mạng đều thích đọc về “giao hàng miễn phí”. Mặc dù phí bưu điện và đóng gói chỉ tốn vài euro đối với cá nhân, nhưng các điều khoản giao hàng áp dụng cho giao dịch hàng hóa trong nước và quốc tế là một phần cố định và quan trọng của bất kỳ hợp đồng nào. Vì những điều khoản giao hàng này không chỉ chi phối chi phí bưu điện và đóng gói. Để giúp các công ty tránh khỏi rắc rối khi soạn thảo các điều khoản hợp đồng phức tạp, vào năm 1936, Phòng Thương mại Quốc tế đã công bố cái gọi là Incoterms (Điều khoản Thương mại Quốc tế). Các điều khoản tiêu chuẩn này chi phối việc giao hàng “như thế nào và khi nào”. Sau nhiều lần sửa đổi trong nhiều năm, phiên bản hiện tại là Incoterms 2010 với 11 yêu cầu khác nhau về giao hàng. Các điều khoản áp dụng cho HELUKABEL và khách hàng của họ luôn được đàm phán riêng lẻ.

Angela Huber là người đứng đầu bộ phận chứng từ hải quan và là chuyên gia về vận chuyển hàng hóa quốc tế.

Điều này thường liên quan đến việc tranh cãi gay gắt vì sự khác biệt giữa các điều khoản thường rất nhỏ và do đó có thể rất quan trọng đối với cả hai đối tác hợp đồng. Do đó, Incoterms không chỉ xác định cách phân chia chi phí vận chuyển giữa người mua và người bán mà còn chỉ định thời điểm và địa điểm quyền sở hữu hàng hóa được chuyển giao cho người mua, tức là điểm chuyển giao rủi ro. Điều này có tầm quan trọng sống còn vì đây là khi toàn bộ các nghĩa vụ theo luật định như chi phí bốc hàng và vận chuyển, thuế hải quan, thuế xuất nhập khẩu và trách nhiệm pháp lý trong trường hợp thiệt hại được chuyển giao. Việc sử dụng Incoterms là tự nguyện. Tuy nhiên, nếu được sử dụng, thuật ngữ “theo INCOTERMS 2010” phải được đưa cụ thể vào hợp đồng. Nếu các đối tác hợp đồng đồng ý với các điều khoản đặc biệt thì những điều khoản này sẽ được ưu tiên hơn Incoterms.

Trở lại bảng tin